疮痍
词语解释
疮痍[ chuāng yí ]
⒈ 创伤,也比喻遭受灾祸后凋敝的景象。
例乾坤含疮痍,忧虞何时毕?——杜甫《北征》
英desolation after destruction or a disaster;
引证解释
⒈ 创伤。
引晋 葛洪 《抱朴子·自叙》:“弟与我同冒矢石,疮痍周身,伤失右眼,不得尺寸之报;吾乃重金累紫,何心以安?”
《陈书·世祖纪》:“讨 陈寳应 将士死王事者,并给棺槥,送还本乡,并復其家。疮痍未瘳者,给其医药。”
清 黄遵宪 《降将军歌》:“岛中残卒皆疮痍,其餘鬼妻兵家儿。”
⒉ 比喻灾害困苦。
引汉 桓宽 《盐铁论·国疾》:“然其祸累世不復,疮痍至今未息。”
宋 洪迈 《容斋续笔·戒石铭》:“无令侵削,无使疮痍。下民易虐,上天难欺。”
元 耶律楚材 《送德润南行》诗:“燕然 民庶久疮痍,摩抚疮痍正此时。”
清 孙枝蔚 《五月楼居雨凉欣赋》诗:“感此午时风,何让丰年金。疮痍徧宇宙,得酒忍独斟。”
⒊ 指困苦的民众。
引唐 杜甫 《送韦讽上阆州录事参军》诗:“必若救疮痍,先应去蝥贼。”
⒋ 指疮疡。
引《法苑珠林》卷七八引《阿育王太子法益坏目因缘经》:“身生疮痍,口气臭处,与人无亲,旷地狱来。”
宋 洪迈 《夷坚丙志·庐州诗》:“张侯 及内子,遍体生疮痍,爬搔疼彻骨,脱衣痛粘皮。”
清 俞樾 《春在堂随笔·附<小浮梅闲话>》:“见一老僧,头面疮痍,身体脓血。”
⒌ 伤害;损害。
引《新五代史·杂传十三·杨光远》:“然而召夷狄为天下首祸,卒灭 晋 氏,疮痍中国者三十餘年,皆 光远 为之也。”
国语辞典
疮痍[ chuāng yí ]
⒈ 创伤、伤痕。也作「创夷」。
引《抱朴子·外篇·自叙》:「弟与我同冒矢石,疮痍周身,伤失右眼。」
⒉ 比喻灾害或战乱后民生凋敝的情形。唐·杜甫〈雷〉诗:「故老仰面啼,疮痍向谁数。」唐·韩愈〈李正封·晚秋郾城夜会联句〉:「天子悯疮痍,将军禁卤掠。」也作「创夷」。
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- cuó chuāng痤疮
 - láng chuāng狼疮
 - zhì chuāng痔疮
 - dòng chuāng冻疮
 - chuāng bā疮疤
 - rù chuāng褥疮
 - kǒu chuāng口疮
 - jiè chuāng疥疮
 - nóng chuāng脓疮
 - chuāng kǒu疮口
 - dòu chuāng痘疮
 - dīng chuāng疔疮
 - zhòng chuāng重疮
 - zhàng chuāng杖疮
 - yóu chuāng疣疮
 - yōng chuāng痈疮
 - yí wěi痍痏
 - yí pàn痍叛
 - yí shāng痍伤
 - yí huǐ痍毁
 - yǎng chuāng养疮
 - yáng yí疡痍
 - yǎn chuāng眼疮
 - xùn chuāng讯疮
 - tiān chuāng天疮
 - tū chuāng秃疮
 - shǔn chuāng吮疮
 - shù chuāng树疮
 - shǔ chuāng鼠疮
 - shé chuāng蛇疮
 - bí chuāng鼻疮
 - bān yí瘢痍
 - bān chuāng癍疮
 - bǎn chuāng板疮
 - bàng chuāng棒疮
 - biāo chuāng瘭疮
 - bìng chuāng病疮
 - chuāng lì疮疠
 - chuāng zhǒng疮肿
 - chuāng kē疮科
 - chuāng jiā疮痂
 - chuāng yóu疮疣
 - chuāng jiā疮家
 - chuāng jí疮疾
 - chuāng tòng疮痛
 - chuāng jiē疮疖
 - chuāng zhěn疮疹
 - chuāng yáng疮疡
 - chuāng zhǒu疮帚
 - chuāng wěi疮痏
 - chuāng hén疮痕
 - chuāng bān疮瘢
 - chuāng yí创痍
 - chuāng hài疮害
 - chuāng cī疮疵
 - chuāng dú疮毒
 - chuāng cán疮残
 - dà chuāng大疮
 - dāo chuāng刀疮
 - dǐng chuāng顶疮