吹风
三七中文 777ZW.COM
词语解释
吹风[ chuī fēng ]
⒈ 迫使空气通过(或喷出)某些器械(或乐器)
英blow;
⒉ 让风吹;受风。
例你身体还没有好,不要吹风。
英be in a draught;
英dry (hair,etc.) with a blower;
⒋ 口:有意识地透露消息。
例方案出台前先跟下面吹吹风。
英let sb.in on sth.in advance;
三七中文 777ZW.COM
引证解释
⒈ 透露消息或表示意见。
引《好逑传》第一回:“相公,昨晚説的话,到京中切不可吹风,恐惹出祸来。”
老舍 《骆驼祥子》九:“老头子没了主意,咱们再慢慢的吹风儿,顶好把我给了你,本来是干儿子,再作女婿,反正差不很多。”
《花城》1981年第4期:“自从上次‘吹风’以后, 者香 以市文化局长的身分以及‘对姐姐的爱’,又谈了两次话。”
⒉ 比喻制造事端。
引毛泽东 《做革命的促进派》:“正象《人民日报》一篇社论说的,‘树欲静而风不止’。他要吹风嘛!他要吹几级台风。”
⒊ 用吹风机把热空气吹到头发上,使之干燥或定型。
三七中文 777ZW.COM
国语辞典
吹风[ chuī fēng ]
⒈ 身体被风吹到。
例如:「在风口吹风,小心著凉了!」
⒉ 用吹风机烘干头发。
例如:「理发师正忙著帮客人吹风。」
⒊ 透露或传递消息。
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- fēng gé风格
 - fēng xiǎn风险
 - fēng jǐng风景
 - fēng yún风云
 - fēng qíng风情
 - fēng guāng风光
 - fēng bào风暴
 - zuò fēng作风
 - fēng cǎi风采
 - fēng yǔ风雨
 - dōng fēng东风
 - fēng liú风流
 - qīng fēng清风
 - suí fēng随风
 - fēng wèi风味
 - chūn fēng春风
 - tōng fēng通风
 - fēng shàn风扇
 - jù fēng飓风
 - fēng bō风波
 - tái fēng台风
 - fēng shuǐ风水
 - fēng dù风度
 - fēng shī风湿
 - xuàn fēng旋风
 - fēng zhēng风筝
 - fēng shēng风声
 - wēi fēng微风
 - hán fēng寒风
 - kuáng fēng狂风
 - dà fēng大风
 - fēng fàn风范
 - bào fēng暴风
 - qiū fēng秋风
 - fēng qì风气
 - fēng yùn风韵
 - xióng fēng雄风
 - fēng sú风俗
 - fēng xíng风行
 - fēng jī风机
 - fēng mào风貌
 - fēng cháo风潮
 - wēi fēng威风
 - hǎi fēng海风
 - fēng sāo风骚
 - tòng fēng痛风
 - fēng mí风靡
 - fēng yuè风月
 - fēng líng风铃
 - fēng tou风头
 - fēng shàng风尚
 - chuī niú吹牛
 - fēng lì风力
 - fēng qù风趣
 - jí fēng疾风
 - pī fēng披风
 - fēng chén风尘
 - píng fēng屏风
 - xī fēng西风
 - gēn fēng跟风