拔山扛鼎
三七中文 777ZW.COM
词语解释
拔山扛鼎[ bá shān gāng dǐng ]
⒈ 形容力量超人或气势雄伟。语出《史记·项羽本纪》:“籍长八尺余,力能扛鼎。”又:“力拔山兮气盖世。”
三七中文 777ZW.COM
引证解释
⒈ 形容力量超人或气势雄伟。
引语出《史记·项羽本纪》:“籍 长八尺餘,力能扛鼎。”
又:“力拔山兮气盖世。”
《云笈七籤》卷七八:“力则拔山扛鼎,倒拽九牛;诵则一日万言,五行俱下。”
《儒林外史》第五一回:“拔山扛鼎之义士,再显神通;深谋诡计之奸徒,急偿夙债。”
清 吴雷发 《说诗菅蒯》十二:“雕冰鏤石,小才也;拔山扛鼎,大才也。”
三七中文 777ZW.COM
国语辞典
拔山扛鼎[ bá shān gāng dǐng ]
⒈ 移动大山,举起巨鼎。形容力气强大。语本后以拔山扛鼎比喻勇猛过人。也作「拔山举鼎」、「扛鼎拔山」。
引《史记·卷七·项羽本纪》:「籍长八尺余,力能扛鼎,才气过人。……于是项王乃悲歌忼慨,自为诗曰:『力拔山兮气盖世,时不利兮骓不逝。』」
《儒林外史·第五一回》:「拔山扛鼎之义士,再显神通;深谋诡计之好徒,急偿夙债。」
反举鼎绝膑
词语组词
相关词语
- shān dōng山东
 - shān xī山西
 - shān shuǐ山水
 - xuǎn bá选拔
 - shān zhuāng山庄
 - jiāng shān江山
 - gāo shān高山
 - shān qū山区
 - tài shān泰山
 - xià shān下山
 - hǎi bá海拔
 - shān dǐng山顶
 - shān lù山路
 - xuě shān雪山
 - qīng shān青山
 - táng shān唐山
 - dēng shān登山
 - shàng shān上山
 - shān gǔ山谷
 - kuàng shān矿山
 - bá chū拔出
 - huǒ shān火山
 - huà shān华山
 - shān mài山脉
 - tài shān大山
 - shān pō山坡
 - shān dòng山洞
 - shān lín山林
 - shān fēng山峰
 - xiǎo shān小山
 - shān dì山地
 - shēn shān深山
 - shān tóu山头
 - bīng shān冰山
 - lú shān庐山
 - shān yáng山羊
 - tǐng bá挺拔
 - shān jiǎo山脚
 - shān hé山河
 - zì bá自拔
 - shān cūn山村
 - shān chéng山城
 - shān chuān山川
 - dǐng shèng鼎盛
 - chū shān出山
 - míng shān名山
 - shān kǒu山口
 - xiāng shān香山
 - hòu shān后山
 - shān zhài山寨
 - kāi shān开山
 - shān mén山门
 - shān yá山崖
 - jiǎ shān假山
 - shān yào山药
 - shǔ shān蜀山
 - kào shān靠山
 - shān rén山人
 - shān dào山道
 - shān zéi山贼