词典
            敕令的意思
敕令
三七中文 777ZW.COM
词语解释
敕令[ chì lìng ]
⒈ 指帝王所发布的命令、法令或立法。
英constitutiones principum;
三七中文 777ZW.COM
引证解释
⒈ 亦作“勅令”。
⒉ 诫令;命令。
引《汉书·韦玄成传》:“初, 玄成 兄 弘 为太常丞,职奉宗庙,典诸陵邑,烦剧多罪过。父 贤 以 弘 当为嗣,故敕令自免。”
颜师古 注:“恐其有罪见黜,妨为继嗣,故令以病去官也。”
《后汉书·王龚传》:“今旦闻下太尉 王公 勅令自实;未审其事深浅何如?”
一本作“勑令”。 《三国志·魏志·中山恭王衮传》:“袞 疾困,敕令官属曰:‘吾寡德忝宠,大命将尽。吾既好俭,而圣朝著终誥之制,为天下法。吾气絶之日,自殯及葬,务奉詔书。’”
⒊ 皇帝的诏令。诏书。
引《宋史·哲宗纪二》:“章惇 等进《新修敕令式》, 惇 读於帝前,其间有 元丰 所无而用 元祐 敕令修立者,帝曰:‘ 元祐 亦有可取乎?’”
三七中文 777ZW.COM
国语辞典
敕令[ chì lìng ]
⒈ 命令。
引《汉书·卷七三·韦贤传》:「父贤以弘当为嗣,故敕令自免。」
《三国志·卷二〇·魏书·武文世王公传·中山恭王衮传》:「衮疾困,敕令官属曰:『吾寡德忝宠,大命将尽。吾既好俭,而圣朝者终诰之制,为天下法。』」
近命令
⒉ 天子的诏令。
引《宋史·卷一八·哲宗本纪二》:「章惇等进新修敕令式,惇读于帝前,其间有元丰所无而用元祐敕令修立者。」
三七中文 777ZW.COM
英语Imperial order or edict (old)
法语Édit
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- lìng rén令人
 - mìng lìng命令
 - zhǐ lìng指令
 - xià lìng下令
 - zé lìng责令
 - kǒu lìng口令
 - sī lìng司令
 - jìn lìng禁令
 - fǎ lìng法令
 - hào lìng号令
 - lìng pái令牌
 - líng hú令狐
 - chuán lìng传令
 - xiàn lìng县令
 - lè lìng勒令
 - míng lìng明令
 - lìng zūn令尊
 - shí lìng时令
 - zhèng lìng政令
 - pàn lìng判令
 - jūn lìng军令
 - yán lìng严令
 - jiàng lìng将令
 - mì lìng密令
 - hè lìng喝令
 - qiáng lìng强令
 - fā líng发令
 - lǜ lìng律令
 - jí lìng即令
 - lìng zhǔ令主
 - dōng lìng冬令
 - tiáo lìng条令
 - lìng táng令堂
 - zhào lìng诏令
 - lìng jiàn令箭
 - cí lìng辞令
 - xiān lìng先令
 - lìng láng令郎
 - tōng lìng通令
 - xià lìng夏令
 - diào lìng调令
 - wéi lìng违令
 - jié lìng节令
 - jiǔ lìng酒令
 - lìng ài令爱
 - xíng lìng行令
 - dāng lìng当令
 - shǒu lìng手令
 - lìng dì令弟
 - xùn lìng训令
 - xiàn lìng限令
 - jiào lìng教令
 - zuò lìng坐令
 - zūn chì遵敕
 - zūn lìng遵令
 - zǒu lìng走令
 - zòng lìng纵令
 - zhuó líng着令
 - zhǔ lìng主令
 - zōng lìng宗令