词典
            山童的意思
山童
三七中文 777ZW.COM
词语解释
山童[ shān tóng ]
⒈ 山村儿童。僧道或隐士的侍者。谓山无草木。参见“山童石烂”。
三七中文 777ZW.COM
引证解释
⒈ 山村儿童。
引唐 王勃 《益州绵竹县武都山净惠寺碑》:“山童采葛,入丹竇而忘归;野老紆花,向清溪而不返。”
唐 李白 《答从弟幼成》诗:“山童荐珍果,野老开芳尊。”
元 虞集 《后续咏贫士》诗之一:“山童衣百鶉,唤之愧匆匆。”
⒉ 僧道或隐士的侍者。
引唐 孙逖 《奉和崔司马游云门寺》:“觉路山童引,经行谷鸟随。”
宋 陈达叟 《<本心斋食谱>叙》:“客从方外来,竟日清言,各有饥色,唤山童供蔬饌,客尝之,谓无人间烟火气。”
元 袁桷 《题巨然<枫林雅集图>》诗:“山童注新泉,支鼎拾薪籜。”
清 厉鹗 《徵招·为蒋丈雪樵赋》词:“酒熟倒葫芦,有山童相待。”
⒊ 谓山无草木。参见“山童石烂”。
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- shān dōng山东
 - ér tóng儿童
 - shān xī山西
 - tóng huà童话
 - tóng nián童年
 - shān shuǐ山水
 - shān zhuāng山庄
 - jiāng shān江山
 - gāo shān高山
 - shān qū山区
 - tài shān泰山
 - xià shān下山
 - shān dǐng山顶
 - shān lù山路
 - xuě shān雪山
 - qīng shān青山
 - táng shān唐山
 - dēng shān登山
 - shàng shān上山
 - shān gǔ山谷
 - kuàng shān矿山
 - huǒ shān火山
 - huà shān华山
 - shān mài山脉
 - tài shān大山
 - shān pō山坡
 - tóng zhuāng童装
 - shān dòng山洞
 - shān lín山林
 - shān fēng山峰
 - xiǎo shān小山
 - shān dì山地
 - shēn shān深山
 - shān tóu山头
 - bīng shān冰山
 - lú shān庐山
 - shān yáng山羊
 - hái tóng孩童
 - shān jiǎo山脚
 - shān hé山河
 - nǚ tóng女童
 - shān cūn山村
 - shān chéng山城
 - tóng zǐ童子
 - shān chuān山川
 - chū shān出山
 - míng shān名山
 - shān kǒu山口
 - xiāng shān香山
 - tóng xīn童心
 - hòu shān后山
 - shén tóng神童
 - shān zhài山寨
 - kāi shān开山
 - shān mén山门
 - shān yá山崖
 - jiǎ shān假山
 - shān yào山药
 - shǔ shān蜀山
 - kào shān靠山